Yêu Một Người (Phần 4) | Chia Tay Văn Minh

4. Chia Tay Văn Minh

Thật ra người ta không nhất thiết phải trở thành những kẻ thù của nhau sau khi chia tay. Nếu không thể đi được đường dài cùng nhau thì nên chọn dừng lại trước khi mọi việc trở nên tồi tệ hơn. Một người mà bạn đã từng yêu chắc chắn họ cũng phải có những điều tốt đẹp nhất định. Nếu không thì bạn đã không chọn yêu họ. Chia tay văn minh cũng là cách tôn trọng văn minh nhất mà bạn có thể làm để gửi đến người mà bạn đã từng yêu thương.  

Thuynhoi Tran

Castle Hill gắn liền với hai câu chuyện tình thú vị tiếp theo của tôi, đó là nơi của một kết thúc và cũng là nơi của một khởi đầu.

Hai mối tình tiếp theo của tôi đều là với hai anh chàng người Anh. Gọi là mối tình thì cũng chưa thật sự đúng vì cả hai anh chàng này đều không phải là những mối tình chính thức của tôi. Nghĩa là chúng tôi cũng chỉ mới ở giai đoạn tìm hiểu nhau và khi nhận ra chúng tôi không thể đi xa hơn được với nhau nữa thì chúng tôi chọn dừng lại. Đó đều là những cuộc chia tay văn minh. Có một điểm chung giữa hai mối tình này đó là cả hai anh chàng đều có tên là M và cả hai người đều thích tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên bởi nụ cười tỏa nắng của tôi (theo như những gì mà họ đã chia sẽ lại với tôi sau này). Có lẽ nhờ quen họ mà tôi biết được rằng thì ra mình có một nụ cười đủ đẹp, hay ít ra là đủ sức để chạm đến trái tim của một ai đó.

Thật lòng, tôi không chủ ý quen người nước ngoài. Nhưng tôi là người tin vào chữ duyên. Khi đủ duyên thì sẽ gặp được nhau trong đời, thế thôi, cũng khó mà tránh được. Thật ra sau những tổn thương mà các anh bạn trai người Việt đã gây ra cho tôi trước đây thì tôi thật sự không có ý định sẽ quen thêm bất kỳ anh chàng Việt nào nữa. Đây không phải là phân biệt đối xử hay kén cá chọn canh. Đó chỉ đơn giản là quan điểm của cá nhân tôi dựa trên những gì mình đã trải qua. Tôi biết điều này có thể nghe không lọt tai của một số người. Nhưng biết làm sao được, tôi đang sống cuộc đời của riêng tôi cơ mà nên nó không nhất thiết phải thuận theo các chuẩn mực của người đời.

Tôi sẽ nói về anh chàng tên là Mark trước. Mark là sinh viên đại học khoa âm nhạc, chuyên về đàn guitar. Lúc đó tôi đang học thạc sĩ Luật và chúng tôi tình cờ quen nhau ở một phòng máy tính dành cho sinh viên của trường. Tối hôm đó tôi ở lại phòng máy tính để làm bài vì tôi có một deadline. Mark đã vào phòng máy tính đó để in bài vì sáng mai anh ấy cũng phải nộp bài của mình. Loay hoay mãi với việc tìm cách in ra một trang tài liệu với khổ giấy A5 mà không được nên Mark đã yêu cầu tôi giúp đỡ. Thời đó, tôi cũng là đứa mọt sách nên cứ vào thư viện và phòng máy tính hàng ngày. Vì vậy tôi rất thành thạo các thao tác trên các loại máy in ở trường. Thế là không cần đến 1 phút 30 giây, tôi đã in ra được cái trang giấy A5 cho cậu ấy. Không cần phải nói, tất nhiên là sau đó anh chàng ấy cứ tíu tít cảm ơn tôi.

Thật lòng mà nói ngoài cái chiều cao khá lý tưởng ra với một gương mặt dễ nhìn thì Mark không để lại nhiều ấn tượng trong tôi vì đơn giản anh chàng này không phải là gu của tôi. Tôi thì lại thích những anh chàng không cần quá cao nhưng phải có gương mặt lạnh lùng như mấy diễn viên Nhật Bản mà tôi thường hay xem trong phim. Tôi thường dễ bị chết mê chết mệt với cái vẻ lạnh lùng ấy. Đặc biệt, tôi rất thích những anh chàng vừa có gương mặt lạnh vừa có má lúm đồng tiền vì khi họ cười thì tim tôi như tan chảy luôn. Hãy cứ nhìn vào Song Luân, Nhan Phúc Vinh hay Isaac mà xem. Mỗi khi nhìn họ cười thì nói thật, thà giết tôi còn hơn!

Quay lại với anh chàng Mark, sau khi giúp anh chàng in xong thì tôi quay nhanh về bàn máy tính của mình để tiếp tục viết bài. Mark đã bước đến bàn của tôi để làm quen. Anh chàng xin Facebook của tôi và mời tôi đi uống cà phê để cảm ơn nhưng đều bị tôi từ chối. Vì không được tôi bật đèn xanh nên cậu ấy cũng đã rời đi. Thật lòng mà nói dù Mark không phải là gu của tôi nhưng khi cậu ấy cười thì trông cũng dễ thương. Đứa bạn cùng lớp của tôi thì lại khen cậu ấy đẹp trai mặc dù tôi không nghĩ như thế. Với sự nhạy cảm của một đứa con gái, tôi cũng có cảm giác cậu này dường như có thích mình vì Mark cứ nhìn tôi mãi, cứ như không thể rời mắt. Tôi cũng không hiểu tại sao. Sau này tôi mới biết thì ra vì cậu ấy đã bị tiếng sét (tạm gọi là như thế, không biết có đúng không) đánh trúng vào tim khi lần đầu nhìn thấy tôi cười khi tôi bước về phía cậu ấy. Đã nhiều hơn một lần Mark nói với tôi rằng cậu ấy yêu nụ cười tỏa nắng của tôi.

Có một điều thú vị ở đây là các anh chàng Tây thường bị thu hút bởi vẻ mảnh mai, dịu dàng và ngọt ngào của các cô gái châu Á, đặc biệt là các cô gái đến từ Đông Nam Á. Những điều này khó tìm thấy ở những cô bạn gái người bản xứ. Họ giải thích với tôi rằng các cô gái châu Á có một sức hút rất đặc biệt với họ từ làn da, mái tóc cho đến ánh mắt và nụ cười. Cũng giống như việc các cô gái Việt thường dễ bị thu hút bởi những anh chàng Tây cao to, trắng trẻo và lịch sự. Tất nhiên không phải anh chàng Tây nào cũng như thế và tôi cũng không nằm trong số những cô gái này vì tôi không phải là người chuộng Tây. Nhưng theo tâm lý thông thường thì người ta thường sẽ có khuynh hướng thích những điều mới lạ hơn vì nó có sự thú vị để khám phá.

Một khoảng thời gian không lâu sau khi Mark rời đi thì anh ấy lại quay trở lại phòng máy tính đó lần thứ hai. Lần này Mark lấy lý do làm mất thẻ sinh viên nên quay lại tìm. Thật ra đó không phải là lý do thật sự mà mục đích chính của anh chàng là muốn tìm hiểu xem tôi tên gì vì anh ấy đã chưa kịp hỏi tên tôi. Mark cũng cố gắng xin Facebook của tôi thêm lần nữa. Cuối cùng thì sau những sự chân thành của anh chàng dễ thương này thì tôi cũng cho Facebook. Lúc đó thật lòng mà nói tôi cũng không sẵn sàng để bắt đầu một mối quan hệ mới nhưng tôi thấy cậu này cũng thú vị để làm bạn. Vả lại tôi cũng không có bạn bè nào học về âm nhạc nên tôi đã đồng ý làm bạn trên Facebook.

Có hai điều rất thú vị về Mark mà tôi phải công nhận ở đây đó là cậu ấy chơi guitar rất điêu luyện và tiếng Anh của cậu rất tuyệt. Thật sự tôi có bị thu hút bởi tài năng của anh chàng này. Có lần Mark mời tôi sang khoa âm nhạc của anh ấy và dẫn tôi đi khắp các phòng ở đây để giới thiệu cho tôi biết và có cơ hội khám phá nhiều hơn các loại nhạc cụ khác nhau. Mặc dù học cùng trường nhưng đây là lần đầu tôi được vào tham quan khoa âm nhạc này nên tôi rất thích thú. Sau đó Mark còn chơi một bản nhạc bằng guitar cho tôi nghe để thể hiện tài năng của mình. Mark nói với tôi rằng cái âm thanh của tiếng guitar có một sức quyến rũ mãnh liệt đối với cậu ấy và cậu cũng đã chơi đàn được 11 năm.

Quay lại với tiếng Anh của Mark. Nó có vẻ nghe khá buồn cười khi ta khen một người Việt giỏi tiếng Việt, hay một người Anh như Mark lại giỏi tiếng Anh. Nhưng cái tôi muốn nói ở đây là không phải người Anh nào cũng dùng tiếng Anh hay. Khi quen Mark, tôi đã cải thiện tiếng Anh văn viết rất nhiều. Vì cậu ấy có một tâm hồn rất nghệ sĩ nên ngôn từ mà cậu ấy dùng mỗi khi gửi tin nhắn cho tôi cũng rất hay và đẹp. Tôi vẫn tin rằng cách sử dụng ngôn ngữ của một người ít nhiều có thể thể hiện được một phần nào đó tính cách của họ.

Mark thường gửi cho tôi những bài hát mà anh ấy yêu thích để tôi có thể hiểu hơn về sở thích của cậu ấy. More Than WordsTo Be With You là hai bài hát mà Mark yêu thích nhất. Cứ mỗi lần nghe hai bài này đâu đó trong những nhà hàng hay khi đang đi trên đường là tôi lại nhớ đến anh bạn này. Cậu ấy cũng giúp tôi chỉnh sửa tiếng Anh của mình rất nhiều để làm sao cho văn phong hay hơn. Mỗi lần nhắn tin với Mark là tôi lại học được những cụm từ mới và cách dùng tiếng Anh rất mới lạ.

Một lần tôi phát hiện trên Facebook của Mark một sự thật rằng anh ấy vẫn còn đang trong một mối quan hệ với người bạn gái cũ. Tôi cũng hơi bị sốc khi biết được điều đó. Tôi không thích bắt đầu mối quan hệ với một người mà họ vẫn chưa chấm dứt mối quan hệ tình cảm với người cũ. Thế là sau khi phát hiện ra chuyện đó tôi yêu cầu anh ấy dừng lại mối quan hệ với tôi vì tôi không muốn phát triển nó xa hơn nữa. Mark đã giải thích với tôi rằng cậu ấy đã rất mệt mỏi với mối quan hệ đó và việc chia tay với cô ấy chỉ là vấn đề của thời gian.

Thật ra có lẽ điểm chung duy nhất giữa chúng tôi cũng chỉ là hai con người có tâm hồn nghệ sĩ giống nhau. Tuy nhiên cái thế giới của cậu ấy và cái thế giới của tôi khác xa nhau quá. Tôi có cảm giác như chúng tôi là hai đường thẳng song song và mãi mãi sẽ không gặp nhau ở một điểm giao nào cả. Thế là tôi chọn dừng lại. Thật ra lúc đó, ít nhiều Mark cũng đã đem đến cho tôi những cảm xúc nhất định nên việc dừng lại lúc đó cũng không phải là điều dễ dàng. Mark khá tiếc nuối với quyết định của tôi nhưng cuối cùng thì cậu ấy cũng tôn trọng quyết định đó. Đó cũng là một bài học cho cậu ấy. Khi chúng ta chưa giải quyết xong một mối quan hệ còn lùm xùm thì tốt nhất không nên bắt đầu một mối quan hệ mới.

Chúng tôi hẹn gặp nhau lần cuối ở Castle Hill để chia tay. Đó cũng là lần thứ hai tôi gặp lại Mark sau cái lần đầu ở phòng máy tính. Mark đã đề nghị với tôi một điều rằng có thể cho cậu ấy hôn tôi một lần trước khi chia tay không? Cậu ấy có vẻ tiếc nuối nhưng cuộc sống mà, nó luôn là những sự lựa chọn và đây là sự lựa chọn của tôi. Lựa chọn để dừng lại. Cuối cùng cậu ấy cũng trao cho tôi một cái hôn trên trán thật lâu. Thế là chúng tôi chia tay nhau. Mặc dù vậy, Mark vẫn muốn duy trì mối quan hệ bạn bè với tôi nhưng tôi đã từ chối.

Tôi có một sở thích rất kỳ, đó là sau khi tôi chia tay anh chàng nào thì tôi sẽ unfriend với anh ấy luôn trên mạng xã hội. Thế là tôi cũng unfriend Mark ngay sau cuộc chia tay đó nhưng tôi còn giữ lại một tin nhắn của cậu ấy. Không phải để nhớ nhung hay luyến tiếc gì cả. Đơn giản vì tôi thấy tiếng Anh của cậu ấy rất đẹp nên không nỡ xóa đi. Có lẽ đây là thứ duy nhất liên quan đến cậu ấy mà tôi còn giữ lại.

You talked about us being parallel, and that seems true. I want to stay in touch with you when you leave, but we will start to walk divergent paths. It will be hard to really know each other with few shared references of existence and we will lose our parallel connection over time. I think love is a spectrum, but always happens in the moment. Even kissing you once, I would truly know you in that moment, and it becomes a shared memory of a tangible connection.

Mark T.

Sự chia tay lần này nó rất văn minh trong cách cư xử. Mark tôn trọng hoàn toàn cuộc sống riêng của tôi nên cậu ấy cũng không nhắn tin gì thêm hay làm bất kỳ điều gì phiền đến cuộc sống của tôi sau chia tay. Nó không giống như sự chia tay giữa tôi với anh bạn trai cũ người Việt, người mà đã lập ra trên dưới 10 cái nick Facebook giả chỉ để kết bạn lại với tôi sau bao lần tôi block anh ấy vì bị làm phiền. Thật ra cái lịch sự tối thiểu sau khi chia tay là chúng ta không nên làm phiền đến cuộc sống của nhau. Tôi chọn unfriend những người bạn trai cũ vì không muốn làm phiền họ và cũng không muốn họ làm phiền mình. Đó cũng là cách tôi tôn trọng những mối quan hệ sau này của mình. Thật lòng thì chúng ta luôn là những con người có trái tim, không phải cỗ máy vô tri nên khi vào Facebook người yêu cũ, thấy những cập nhật của họ thì ít nhiều cũng khó tránh những nghĩ suy. Tôi thì không thích như thế vì nó sẽ không công bằng với những người đến sau. Tôi là người rất sòng phẳng trong chuyện tình cảm, nên khi tôi chọn dừng lại nó có nghĩa là dừng lại, không dây dưa gì thêm.

Bẵng đi một thời gian hơn 8 năm sau, có một ngày Mark tình cờ biết được thông tin rằng tôi đã quay trở lại Anh để học Tiến sĩ và đã tốt nghiệp nên cậu ấy đã gửi một tin nhắn để chúc mừng tôi. Mark nói với tôi rằng sau khi chia tay tôi thì cậu ấy cũng chia tay cô bạn gái cũ. Mark cũng có bắt đầu một mối quan hệ mới với một người khác sau tôi nhưng nó cũng không đi đến đâu và bây giờ cậu ấy đã quay trở về trạng thái độc thân. Mark đề nghị tôi quay lại với cậu ấy nếu tôi cũng còn độc thân. Tôi đã không nhắn lại gì thêm, mặc dù theo phép lịch sự giao tiếp tối thiểu thì tôi nên nhắn lại một lời cảm ơn vì lời chúc mừng của cậu ấy. Nhưng có lẽ Mark cũng đủ thông minh để hiểu được rằng sự im lặng của tôi cũng đã là một câu trả lời. Không ai có thể đủ kiên nhẫn chờ đợi một người suốt gần 8 năm chỉ để trao cho họ thêm một cơ hội thứ hai trong đời.

Bây giờ thì tôi sẽ nói về M, anh chàng thứ hai mà tôi quen khi còn học Thạc sĩ. Chúng tôi bắt đầu làm bạn với nhau một cách rất tình cờ như là một cái duyên. Thời còn là sinh viên, tôi ở chung nhà với một nhóm sinh viên nước ngoài khác bao gồm một đứa Trung Quốc, một người Đài Loan và một người Pakistan. M là bạn của cái đứa người Trung Quốc và hôm đó nó mời M đến ăn tối chung nên chúng tôi gặp nhau lần đầu ở nhà tôi. Lúc đó tôi cũng đang ăn tối ở phòng khách cùng một chị người Việt. Như một phản xạ tự nhiên khi gặp khách đến nhà, tôi nở một nụ cười thật tươi để Say Hi, và thế là anh chàng này cũng lại bị tiếng sét đánh vào tim vì nụ cười của tôi.

Khi tôi gặp M, lúc đó tôi đang còn trong một mối quan hệ với anh bạn trai ở Việt Nam nên tôi cũng không để ý đến bất kỳ anh chàng nào xung quanh mình. M cũng không có gì quá ấn tượng ngoài cái chiều cao khủng. Lúc đó nhìn thấy ngón tay tôi đang đeo một chiếc nhẫn nên M buộc miệng hỏi luôn là tôi đã kết hôn hay chưa. Tôi cũng rất thẳng thắn đáp lại: tôi chưa kết hôn nhưng chúng tôi dự định sẽ kết hôn sau khi tôi học xong. Thế là anh ấy không hỏi gì thêm mà chỉ im lặng. Cũng giống như Mark, M nhìn tôi hơi lâu. Điều này làm tôi rất khó chịu và cảm thấy không được thoải mái.

Nếu phải nói một điều gì đó về những ấn tượng đầu tiên của tôi về anh chàng này thì tôi chỉ có thể nói là tôi có ấn tượng không mấy tốt đẹp về M. Tôi thậm chí đã từng cho rằng anh chàng này rất bất lịch sự. Thứ nhất, trong lần gặp nhau lần đầu, không ai hỏi nhau về tình trạng hôn nhân cả vì chúng tôi không hề quen biết nhau. Thứ hai, M đã xin số điện thoại của tôi thông qua anh bạn sinh viên người Trung Quốc cùng nhà mà không hỏi ý kiến trực tiếp của tôi. Thứ ba, có lần M đã quay video của tôi mà không hề xin phép. Đó cũng là một buổi tối khác, M đến chơi nhà tôi ngay đợt tuyết đầu mùa đang rơi. Khi đó tôi rất háo hức vì lần đầu được nhìn thấy tuyết nên tôi đã bay ra ngoài sân chơi đùa với tuyết mà không hay biết rằng M đã lấy điện thoại quay lại khoảnh khắc đó. Sau một hồi mải mê chạy đùa chơi với tuyết, tôi quay sang mới phát hiện mình đang bị quay phim. Thế là tôi nổi điên và bảo anh ấy xóa ngay cái clip đó. Tôi quát cho anh ấy một trận vì đã quay lén mà không xin phép. M cố giải thích rằng vì anh ấy thấy khoảnh khắc ấy đẹp quá nên chỉ muốn lưu lại làm kỷ niệm. Thế là tôi giận luôn từ đó vì tự nhiên có một anh chàng vô duyên quá trời.

Một lần vào dịp lễ phục sinh, M đã đến nhà chỉ để tặng cho tôi mấy cái trứng rất dễ thương bằng sô-cô-la. Ở đây vào dịp này, người ta thường tặng cho nhau món quà như thế. Tôi không phải là người theo đạo nên tôi thấy điều này rất thú vị. Có lẽ mối quan hệ bạn bè của chúng tôi được cải thiện hơn nhờ món quà bất ngờ này. Những lần sau đó M có mời tôi đi nhà thờ với anh ấy vài lần vì anh ấy là người theo đạo. Thật ra kể cả khi ở Việt Nam, tôi chưa bao giờ đi nhà thờ. Mãi đến khi sang Anh du học, đây mới là lần đầu tiên tôi đến nhà thờ và biết thêm về các nghi thức tổ chức lễ ở đây.

Càng tìm hiểu về M thì anh chàng này càng trở nên thú vị trong tôi. M là người nấu ăn rất ngon và cũng hiểu rất nhiều về văn hóa và các món ăn của Việt Nam và Trung Quốc. Ngoài việc hiểu hơn về đạo và Chúa, về văn hóa và tập quán của người bản xứ, M còn giúp tôi rất nhiều trong việc cải thiện tiếng Anh. Anh ấy cũng nhiều lần giúp tôi sửa bài luận và chỉnh sửa phát âm cho tôi. Nói chung tình bạn của chúng tôi phát triển khá tốt đẹp mặc dù đôi lúc tôi cảm nhận có điều gì đó nhiều hơn như thế nhưng anh ấy chưa bao giờ nói với tôi điều gì cả.

Khoảng ba tháng trước khi tôi về Việt Nam cũng là lần đầu tiên M nói cho tôi nghe về tình cảm thật của anh ấy. Thật ra anh ấy đã thích tôi từ cái lần gặp đầu tiên ở nhà tôi nhưng vì khi đó thấy tôi đeo nhẫn nên anh ấy đã giấu cảm xúc của mình lại. Tôi đã hỏi anh ấy tại sao thích mà không nói. M đã nói rằng khi mình biết người mình thích đang trong một mối quan hệ khác mà mình lại nói với họ rằng mình thích họ thì điều đó là không nên, vì như vậy sẽ làm họ rất khó xử. Chính vì câu nói này mà tôi đã bị chinh phục bởi sự tử tế của M. Lúc đó tôi cũng đang trong giai đoạn vừa mới chia tay anh bạn trai ở Việt Nam nên tôi cũng có rất nhiều tâm trạng. Thế là anh ấy cũng nắm bắt cơ hội mà tỏ tình với tôi vào một buổi sáng đẹp trời khi chúng tôi vừa tâm sự vừa cùng đi tập thể dục ở trên ngọn đồi Castle Hill.

M là một người bạn khá đặc biệt với tôi có lẽ vì chúng tôi quen biết nhau khá lâu trước khi bắt đầu một mối quan hệ nghiêm túc. Vì được xây dựng từ tình bạn nên chúng tôi khá hiểu suy nghĩ của nhau. Chúng tôi cũng có nhiều quan điểm sống khá giống nhau. Tuy nhiên giữa tôi và anh ấy lại có một rào cản rất lớn về văn hóa. Là một du học sinh nên tôi có thể dễ dàng thích nghi với văn hóa ở Anh nhưng M thì ngược lại. Lần về Việt Nam chơi và đến thăm ba mẹ tôi, M có vẻ gặp khó khăn trong việc thích nghi với một nền văn hóa mới. Nhưng lý do chính khiến chúng tôi quyết định dừng lại mối quan hệ này là quan điểm khác nhau về con cái. Tôi luôn muốn có một đứa con với người bạn đời của mình sau này nhưng anh ấy thì lại không thích trẻ con. Tôi nghĩ là một người phụ nữ thì mong cầu của tôi không có gì là quá đáng. Mặc dù tôi đã cố gắng rất nhiều cách để làm M thích trẻ em hơn nhưng anh ấy vẫn không thể có tình cảm được với bọn trẻ con. Tôi thì không thể chấp nhận được việc mình không có con. Mà việc có con hay không là điều tự nguyện của mỗi người, tôi cũng không thể ép ai được nên tôi chọn dừng lại.

Việc tôi chọn dừng lại vì cảm thấy không thể đi được đường dài với nhau. Đó không phải là lỗi của ai cả nên vì vậy chúng tôi quyết định vẫn xem nhau như những người bạn tốt. Đây có lẽ là người duy nhất mà tôi còn duy trì mối quan hệ bạn bè sau chia tay. Tất nhiên để công bằng với những anh bạn trai cũ khác, tôi cũng unfriend M trên Facebook mặc dù chúng tôi vẫn là những người bạn của nhau ngoài đời.

M vẫn quan tâm tôi như cái cách mà anh ấy đã từng mặc dù tôi thì luôn giữ một khoảng cách nhất định so với lúc trước để không làm tổn thương người đến sau. Tôi còn nhớ mãi ngày tôi quay trở lại Anh học Tiến sĩ, M đã nấu đồ ăn và để sẵn vào trong tủ lạnh cho tôi. Anh ấy cũng mua cho tôi chăn, gối và đồ mặc cho mùa đông vì sợ tôi lạnh. M cũng tặng cho tôi một bức tranh vẽ về một cánh đồng hoa thật đẹp vì anh ấy biết tôi là người yêu thiên nhiên. Sau tất cả, chúng tôi vẫn là bạn của nhau. Vẫn cho nhau những lời khuyên khi cần. Vẫn thỉnh thoảng hẹn nhau đi uống cà phê khi có tâm sự. M khá quan tâm đến cuộc sống hiện tại của tôi và luôn mong rằng tôi thật sự hạnh phúc với những sự lựa chọn của mình.

Đã có lần M đề nghị tôi quay lại với anh ấy khi biết tin tôi vừa quay lại Anh để nghiên cứu. Có lẽ anh ấy vẫn còn thấy tiếc nuối về mối tình này. Nhưng tôi đã không đồng ý quay lại, đơn giản vì tôi nghĩ nếu có quay lại thì kết thúc cũng sẽ như thế thôi. Tôi là người khá lý trí trong chuyện tình cảm. Khi cảm thấy không thể đi được đường dài với nhau thì tôi chọn dừng lại thay vì cứ day dưa hay cố chấp níu kéo người khác ở lại bên cạnh mình. Người ta thường muốn những gì tốt đẹp nhất trên đời này thuộc về mình mà quên mất việc tự hỏi bản thân liệu rằng mình có xứng đáng với những điều tốt đẹp đó hay không???

Thật lòng tôi cũng rất thích cái tính thẳng thắn của M, đa phần người Anh thường có tính cách này và tôi cũng đã học hỏi được ít nhiều từ họ. Suy cho cùng, anh ấy đã rất thẳng thắn từ ban đầu về quan điểm con cái để tránh khó xử sau này. Điều này sẽ tốt hơn rất nhiều so với việc không nói ra các mong cầu về nhau từ ban đầu để rồi sau này khi tình cảm đã đi quá sâu thì lại càng khiến những người trong cuộc trở nên khó xử hơn. Tôi cho rằng sự thẳng thắn và tử tế của một người cũng là cách họ thể hiện sự tôn trọng với đối phương của mình.

Với hai mối tình này, chúng tôi đã có những khoảng thời gian đẹp đi cùng nhau qua suốt một đoạn đường. Nhưng rồi chúng tôi chọn dừng lại để giữ lại tình bạn đẹp này. Thật ra người ta không nhất thiết phải trở thành những kẻ thù của nhau sau khi chia tay. Nếu không thể đi được đường dài cùng nhau thì nên chọn dừng lại trước khi mọi việc trở nên tồi tệ hơn. Một người mà bạn đã từng yêu chắc chắn họ cũng phải có những điều tốt đẹp nhất định. Nếu không thì bạn đã không chọn yêu họ. Tôi vẫn thấy may mắn vì mặc dù sau những trải nghiệm không may mắn trong tình yêu, chúng tôi vẫn ứng xử văn minh nhất có thể để còn đọng lại trong nhau những hình ảnh đẹp đẽ nhất. Chia tay văn minh cũng là cách tôn trọng văn minh nhất mà bạn có thể làm để gửi đến người mà bạn đã từng yêu thương.  

Thuynhoi Tran

26.8.2022

Yêu Một Người (Phần Cuối)

Yêu Một Người (Phần 3) | Ru Em

Yêu Một Người (Phần 2) | Buông

Yêu Một Người (Phần 1) | Đơn Phương

About The Author

Thuy Tran

I am a legal researcher, an interpreter in the UK and the author of Thuynhoi Tran’s Blog. I created this Blog to share my own lessons about life and self improvement.