Yêu Một Người (Phần Cuối)

5. Yêu Một Người

24.9.2012 Đó là ngày đầu tiên tôi và anh gặp được nhau trong đời.

Tôi là người tin vào chữ DUYÊN. Rằng mỗi người chúng ta gặp được trong đời đều là do duyên số.

Mười năm trước chúng tôi may mắn gặp được nhau. Khi đó chúng tôi ở hai vị trí khác xa nhau, hai thế giới khác xa nhau, hai cuộc đời khác xa nhau. Bằng một cách nào đó duyên số cứ xui khiến rồi kéo chúng tôi lại gần nhau hơn. Vẫn không thể tin rằng có một ngày anh lại yêu một người như tôi. Có lẽ khi sự thấu hiểu và đồng cảm đủ lớn, chúng tôi dễ xích lại gần nhau hơn và rồi bước vào cuộc đời nhau lúc nào không hay.

Tôi và anh đến với nhau sau những tổn thương và đổ vỡ của những mối quan hệ trước đó. Mọi thứ xảy ra rất tự nhiên như cái cách mà nó phải xảy ra. Thật ra ban đầu anh là người ngõ lời với tôi trước mặc dù khi đó tôi vẫn chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ mới. Những tổn thương từ những mối tình đã qua làm tôi cũng trở nên e dè hơn với bất kỳ tình cảm nào sau này. Khi đó, mặc dù tôi có cảm nhận được tình cảm của anh nhưng tôi vẫn muốn cho mình thêm thời gian để quên hẳn người cũ. Tôi là người luôn rõ ràng trong chuyện tình yêu. Nó sẽ thật là không công bằng cho người đến sau nếu tôi chấp nhận mở lòng với họ trong khi trong lòng tôi chưa thật sự quên được người trước đó.

Anh cũng đã nhiều lần đắn đo khi viết cho tôi: “Nhiều lúc tôi tự hỏi cho đến bao giờ thì em mới chịu mở lòng mình ra thêm một lần nữa? Và liệu một người như tôi thì có thể yêu em không?” Khi đó, anh cũng không tin rằng sẽ có ngày tôi lại chịu mở lòng mình ra đón nhận anh và cũng là cho chính mình cơ hội để yêu thêm một người. Nếu phải nói một điều gì đó về việc điều gì ở anh đã chinh phục được trái tim của tôi thì điều đầu tiên mà tôi có thể nói đó là sự chân thành và kiên nhẫn của anh.

Để yêu được một người như tôi, có lẽ một người đàn ông nào đó phải nhẫn nại lắm vì thế giới của tôi vốn dĩ không dễ bước vào. Tôi không phải là người dễ dàng để kết bạn, càng không dễ dàng để mở lòng mình hay để yêu một ai đó. Tôi là người rất khó yêu, một phần vì tôi ý thức được mình là người rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm, phần vì tình yêu với tôi là một điều rất thiêng liêng và không phải lúc nào cũng dễ dàng để chạm tới. Nhiều khi tôi nghĩ vui, có lẽ anh xuất hiện trong đời để dạy cho tôi về cách yêu chân thành một người. Tình yêu của anh rất hiền và bình yên. Nó chân thành đến nỗi cảm hóa được một trái tim tưởng chừng như đã đóng băng và chai sạn cảm xúc như tôi.

Tình yêu có lẽ không đủ để có thể diễn tả hết được mối quan hệ của chúng tôi vì nó còn nhiều hơn như thế. Với tôi, anh không những là người yêu tôi và là người tôi yêu mà còn là một người bạn tri kỷ, là một người thầy, một người cha, một người anh, một người bạn thân và đôi khi cũng là một cậu em trai luôn lắng nghe, thấu hiểu và đồng hành cùng tôi. Đặc biệt anh thú vị đủ nhiều để tôi luôn có cảm giác muốn khám phá nhiều hơn con người này mỗi ngày mà không bao giờ cảm thấy chán. Đó là một thứ tình cảm rất lớn lao mà tôi may mắn được ban tặng.

Đã từng có ai đó nói rằng: May mắn của đời người là lúc mình thương thì họ đáp lại, đúng lúc mình cần thì họ đến. Họ không vướng bận chuyện hôm qua và mình chẳng thiết tha về quá khứ. Có những thứ bình lặng mà bền lâu. Đúng người, kịp lúc, thì chẳng cần thề hứa sẽ vẫn an yên.” Có lẽ điều này rất đúng trong trường hợp của chúng tôi. Điều mà người ta vẫn thường gọi là yêu đúng người và đúng thời điểm. Nhưng có lẽ với chúng tôi nó còn là yêu đúng cách. Chúng tôi đến với nhau sau những tổn thương của những điều không may trong quá khứ vì vậy chúng tôi tôn trọng đối phương và luôn ý thức vun đắp và gìn giữ tình cảm này qua năm tháng. Sau những đổ vỡ, chúng tôi trở nên biết cách yêu hơn, biết lắng nghe nhiều hơn, biết cảm thông và thấu hiểu nhiều hơn, biết giảm lại cái tôi cá nhân của mỗi người và luôn tìm tiếng nói chung sau những mâu thuẫn.

Người ta thường nói với tôi rằng tôi may mắn vì có anh. Anh thì lại nói với tôi rằng anh quá may mắn vì có tôi. Còn tôi, từ trong sâu thẳm của những suy nghĩ tôi luôn tin rằng mình vừa rất may mắn lại vừa xứng đáng. Chúng tôi thật sự xứng đáng có được nhau trong đời. Đó là một tình yêu thật hiền, bình yên, không khoa trương và đầy tiếng cười. Có lẽ trong những mối quan hệ của tôi, anh là người duy nhất dạy cho tôi biết thế nào là yêu một người.

Bên anh tôi luôn có cảm giác an toàn và bình yên. Anh như bóng cây cổ thụ, luôn che chở và cho tôi thứ bóng mát dễ chịu nhất khi tôi cần. Chỉ cần bên cạnh anh thì mọi con sóng dữ đều trở nên dịu dàng hơn, mọi bất công trước đó đều nên hợp lý hơn. Như người ta vẫn thường nói: Khi bạn gặp đúng người, yêu đúng thời điểm thì mọi sự bất hạnh trước đó đều trở nên đúng đắn hơn bao giờ hết. Anh là người dạy cho tôi hiểu rằng khi gặp và yêu đúng người, đúng thời điểm và đúng cách thì sẽ hạnh phúc ra sao.

Trải qua bao năm tháng, chúng tôi luôn trưởng thành cùng nhau. Trong muôn vàn cái đẹp dập dìu ngoài kia, anh vẫn chọn ở lại bên tôi. Yêu thương tôi vô điều kiện. Anh từng bảo với tôi rằng: Yêu một người là khi ta vẫn luôn chọn nắm lấy bàn tay của họ để cùng nhau đi qua bao thăng trầm trong cuộc đời. Kể cả khi họ đang trong độ thanh xuân nhất của đời người hay lúc họ trở nên già nua, ta vẫn cảm nhận được rõ nét cái đẹp hiện hữu trong tâm hồn đó, trong con người đó qua từng góc nhìn và cảm nhận của trái tim.

24.9.2022 – Hôm nay vừa tròn 10 năm ngày chúng tôi tìm được nhau trong đời.

Tôi và anh đã khép lại một thập kỷ rất trọn vẹn bên nhau, đã cùng nhau đi qua bao thăng trầm trong cuộc đời có buồn, có vui, có nụ cười, có nước mắt, có giận hờn và cả những yêu thương nhưng vẫn chưa bao giờ buông tay nhau. Mong rằng trong 10 năm tiếp theo của cuộc đời, chúng tôi sẽ lại may mắn và xứng đáng có được nhau. Sẽ lại hạnh phúc hơn với những tiếng cười và có thể tiếp nối những năm tháng già đi cùng nhau. Sau ngày hôm nay mọi thứ rồi sẽ rất khác…

Thuynhoi Tran

24.9.2022

Yêu Một Người (Phần 4) | Chia Tay Văn Minh

Yêu Một Người (Phần 3) | Ru Em

Yêu Một Người (Phần 2) | Buông

Yêu Một Người (Phần 1) | Đơn Phương

About The Author

Thuy Tran

I am a legal researcher, an interpreter in the UK and the author of Thuynhoi Tran’s Blog. I created this Blog to share my own lessons about life and self improvement.