Chiếc Áo Dài Trắng

Ngày đó, việc có được một chiếc áo dài trắng mới tinh khôi để mặc trong ngày tựu trường là cả một bầu trời hạnh phúc của tôi.

Thuynhoi Tran

Tôi là người rất yêu áo dài, đặc biệt là chiếc áo dài trắng. Thời cấp ba, nhà tôi nghèo lắm. Tôi nhớ mãi lần đầu được mặc lên người chiếc áo dài cũng là lần tôi chuẩn bị vào lớp 10. Tôi may mắn được mấy người chị bà con, những người đã học xong cấp ba trước đó, tặng lại cho tôi những bộ áo dài trắng rất đẹp. Dù đó không phải là những chiếc áo dài mới, nhưng trong lòng tôi lại cảm thấy rất háo hức vì sắp được mặc lên người chiếc áo dài truyền thống của Việt Nam. Thời đó, ước mơ có được một bộ áo dài trắng còn thơm mùi vải như những bạn bè đồng trang lứa là cả một giấc mơ xa xôi. Nhưng tôi không buồn vì điều đó.

Khi lên lớp 11, tôi được mẹ cho đi may một bộ áo dài mới vì lúc đó mấy chiếc áo dài hồi lớp 10 đã khá cũ và phần lớn cái nào cũng bị rách chỗ khuỷu tay. Không cần phải nói, tôi vui như được trúng số vì cái cảm giác sắp được mặc một bộ áo dài mới đúng nghĩa. Khi đó chưa bao giờ tôi trông ngày tựu trường đến nhanh đến như thế. Tôi ước gì mùa hè trôi qua thật nhanh hơn nữa để tôi được mặc chiếc áo dài trắng tinh khôi trong ngày khai giảng. Ngày đó, việc có được một chiếc áo dài mới để mặc trong ngày tựu trường là cả một bầu trời hạnh phúc của tôi. Cái cảm giác vui mừng khó tả hết thành lời của một đứa con gái nhà nghèo được khoác lên người chiếc áo dài trắng mới thật sự là một miền ký ức không thể nào quên được.

Chiếc áo dài trắng, một giấc mơ xa xỉ của một đứa con gái nhà nghèo luôn là một điều ám ảnh trong miền ký ức tuổi thơ trong tôi. Có lẽ vì thế mà khát khao được mặc chiếc áo dài luôn rực cháy trong tôi. Trong muôn vàn cái đẹp dập dìu ngoài kia, trong muôn vàn các kiểu váy áo xinh đẹp về kiểu dáng lẫn thiết kế, nếu phải chọn một thứ mà tôi yêu thích nhất thì đó nhất định sẽ vẫn là chiếc áo dài trắng. Chiếc áo dài đã một thời là một giấc mơ xa vời của tôi….

Khi đi du học, tôi mang theo rất nhiều áo dài trong hành trang của mình. Tôi mang áo dài đi khắp nơi để khi có dịp là tôi lại mang nó ra mặc. Cái ma lực khó giải thích nhất của chiếc áo dài có lẽ là việc bất kỳ ai khoác nó lên người đều trở nên dịu dàng hơn, quyến rủ hơn, nhẹ nhàng hơn và duyên dáng hơn rất nhiều. Tôi thì còn có một cảm giác đặc biệt hơn nữa ngoài những điều trên đó là sự tự hào dân tộc. Trong bài viết Ta hay Tây trước đây của tôi, tôi đã từng chia sẽ hai điều mà tôi rất yêu thích và tự hào về văn hóa của dân tộc mình đó là chiếc áo dài truyền thống và tiếng đàn bầu. Những điều tuyệt vời này đã cứu rỗi tâm hồn tôi, đã ru lòng tôi đi qua những thăng trầm trong cuộc đời của những ngày khi bình yên chưa tìm về.

Cứ thế, mỗi lần mặc lên người chiếc áo dài trắng là cô bé ngày xưa trong tôi lại trỗi dậy. Giống như một người dậy thì muộn, tôi hôm nay trong chiếc áo dài trắng lại một lần nữa mong ước những kỷ niệm xưa, được sống lại những tháng ngày của thời cấp ba với nhiều miền ký ức chưa kịp lãng quên của những ‘ngày xưa ơi!’.

Bộ ảnh Áo Dài Trên Nước Anh như một sự giao lưu văn hóa và kết hợp không thể tuyệt vời hơn trên vùng đất quê hương thứ hai của tôi, đất nước Anh xinh đẹp và chiếc áo dài Việt Nam.

Ao Dai and Spring time in the UK

Ao Dai & Non La (palm-leaf conical hat)

Thuynhoi Tran

20.10.2022

About The Author

Thuy Tran

I am a legal researcher, an interpreter in the UK and the author of Thuynhoi Tran’s Blog. I created this Blog to share my own lessons about life and self improvement.