Vượt Qua

“… Đã hơn 2 giờ sáng, ngoài đường vẫn sáng đèn mà không một bóng người, tôi đang ngồi co ro trong cái lạnh của trời cuối thu sắp chuyển mùa. Ngoài trời lại đổ mưa. Mưa như càng lúc càng to hơn. Ông trời vẫn luôn như thế, cứ luôn là như thế, cứ thích trêu người. Tôi vẫn ngồi bấm điện thoại một cách vô thức để giết thời gian. Hình như lúc này tôi không giống ai, không ai như tôi cả. Không ai phải chịu điều này một mình như tôi. Đêm nay là đêm thứ mấy rồi tôi cũng không còn nhớ nỗi nữa, những chuỗi ngày khó khăn cứ thay nhau ập đến làm tôi thật sự mệt mỏi và muốn buông hết mọi thứ. Tôi phải vượt qua nó thế nào đây???”

(Liverpool, ngày 17.11.2021)

Đó là tôi trong những dòng nhật ký của hai tuần về trước. Tôi của hai tuần sau đó càng tệ hại hơn. Tôi như tách biệt hoàn toàn với cả thế giới. Cô bạn thân cứ liên tục gọi điện cho tôi mỗi tối vì cô ấy sợ tôi có chuyện. Ngày nào cô ấy cũng gọi điện cho tôi, còn nấu đồ ăn mang đến cho tôi. Anh bạn cũ của tôi cũng liên lạc với tôi và hỏi thăm.

– Em ổn không? Em lại biến mất khỏi thế giới này nữa rồi? Em lại khóa Facebook à?

– Uhm, thì em thật sự không ổn chút nào. Em muốn biến mất khỏi cái thế giới này một thời gian. Có quá nhiều áp lực và tin xấu ập đến với em cùng một lúc và em như không thể thở được nữa rồi. Em không muốn nói chuyện với ai. Em thật sự rất mệt mỏi. Anh cũng đừng làm phiền em nữa, em thật sự muốn được một mình thời gian này.

Tôi đã bỏ bê hết tất cả mọi thứ trong hai tuần vừa qua, tôi chọn cách buông bớt những thứ mà tôi cảm thấy không còn quan trọng nữa. Tôi cũng không quan tâm nhiều đến việc thế giới ngoài kia ra sao vì ngay cả trong lòng tôi lúc này cũng là một mớ hỗn độn với ngổn ngang những vấn đề mà tôi cần phải vượt qua. Lúc này đây tôi như rơi vào trạng thái trầm cảm một lần nữa. Trong lòng tôi không còn tha thiết với bất kỳ điều gì. Tôi luôn cảm thấy chán ngán và không có động lực để làm bất kỳ điều gì cả. Kể cả khi tôi đang viết những dòng này, tôi cũng không chắc liệu mình có thể hoàn thành bài viết này không hay rồi tôi lại sẽ bỏ lỡ giữa chừng như những lần trước khi mà trong tôi thật sự không còn một chút năng lượng tích cực nào.

Thật lòng thì tôi ghét cay ghét đắng cái cảm giác này. Nó làm tôi không phải là tôi. Nó làm tôi không được là chính tôi nữa. Nhưng cuối cùng tôi vẫn chọn viết ra đây. Tôi nghĩ tôi cần làm một cái gì đó để tạm tránh xa những suy nghĩ tiêu cực trong đầu mình lúc này. Nếu phải cứ mãi suy nghĩ về nó tôi sẽ điên mất thôi. Ừ thì cuộc sống có bao giờ dễ dàng với bất kỳ ai đâu, đúng không?

Vâng, đó là tôi của thì hiện tại. Đó luôn là tôi, là cái cách tôi tự vượt qua các vấn đề của mình. Tôi cần được một mình trong những lúc như thế. Điều này rất cần thiết để giúp tôi có thể tái tạo lại năng lượng cho bản thân mình. Câu hỏi lớn nhất bây giờ mà tôi luôn hỏi chính mình đó là làm thế nào để vượt qua được giai đoạn này? Tôi thật sự rất khổ sở với những suy nghĩ đang rối bời trong đầu.

Vượt qua bế tắc

Thường thì khi bạn gặp bế tắc trong cuộc sống, mọi người thường động viên hay khuyên nhủ bạn rằng: Đừng buồn nữa! Mọi thứ rồi sẽ qua rằng ngày mai rồi sẽ ổn thôi, rằng hãy mạnh mẽ lên nhưng không ai nói với bạn rằng mọi thứ rồi sẽ ổn như thế nào? Mọi thứ rồi sẽ qua ra sao? Làm thế nào để bạn vượt qua sự bế tắc đó? Làm thế nào để trở nên mạnh mẽ trong một hoàn cảnh như thế???

Thường thì sẽ có hai dạng năng lượng luôn tồn tại trong mỗi người chúng ta, đó là năng lượng tích cực và năng lượng tiêu cực. Khi năng lượng tiêu cực chiếm ưu thế hơn so với năng lượng tích cực, lúc này bạn sẽ rơi vào trạng thái tinh thần mất cân bằng, dễ cáu gắt, cảm thấy tệ về bản thân, thấy mình vô dụng và nghiêm trọng hơn là bạn bị bế tắc trong cái suy nghĩ đó và rơi vào trạng thái trầm cảm. Vậy điều mà bạn cần làm lúc này là xây dựng và tái tạo lại năng lượng tích cực để vực dậy tinh thần của mình. Thế thì bạn có thể tìm năng lượng tích cực ở đâu? Có rất nhiều nguồn có thể cung cấp năng lượng tích cực cho bạn. Ví dụ như là:

– Tiếp cận và trò chuyện cùng những người có năng lượng sống tích cực. Những người có thể truyền cảm hứng sống cho bạn.

– Hãy cho người khác biết rằng bạn cần giúp đỡ. Bạn nên học cách nói ra và chia sẽ các vấn đề mà bạn đang gặp phải với người mà bạn đủ tin tưởng. Bạn không nhất thiết phải nói ra 100% các vấn đề của mình nhưng ở một mức độ nào đó nếu bạn nghĩ bạn có thể chia sẽ, có thể nói ra thì hãy làm như thế. Điều này sẽ làm bạn nhẹ lòng hơn và nếu đủ may mắn bạn sẽ có được những lời khuyên hữu ích cho vấn đề của mình.

– Nếu việc nói ra trở nên khó khăn với bạn (điều này hay xảy ra với những người hướng nội hay sống nội tâm) thì hãy chọn viết xuống. Hãy viết ra những suy nghĩ trong đầu bạn lúc đó vào một quyển nhật ký chẳng hạn. Nếu bạn có những năng lượng tiêu cực, những muộn phiền thì bạn không nên giữ trong lòng vì lâu ngày nó sẽ ăn mòn tâm hồn bạn và dần dần giết chết tinh thần của bạn.

– Chọn một nơi yên tĩnh để nghe nhạc trị liệu cho tinh thần. Chọn nghe những loại nhạc không lời nhẹ nhàng và thư giãn.

– Xem hoặc nghe một chương trình nào đó mà bạn yêu thích để giải trí và bổ sung tiếng cười. Tôi hay chọn xem những thể loại phim điều tra phá án hình sự vì lúc đó tôi như sống trong một cái thế giới hoàn toàn khác, nó rất thú vị. Điều này thường bổ sung thêm rất nhiều năng lượng tích cực cho tôi sau đó.

– Làm mới bản thân bằng cách học một kỹ năng mới nào đó mà bạn cảm thấy hứng thú (cái mà bạn chưa bao giờ làm trước đây) để làm bản thân trở nên thú vị hơn ví dụ như kỹ năng vẽ tranh, kỹ năng chụp ảnh hay kỹ năng pha chế cà phê, …

Ngoài việc xây dựng và bổ sung năng lượng tích cực cho bản thân, bạn cũng cần làm giảm các năng lượng tiêu cực nhiều nhất có thể để có thể vượt qua bế tắc. Cách mà tôi hay làm nhất mỗi khi tôi bị áp lực quá nhiều đó là tôi sẽ khóa hết tất cả các tài khoản mạng xã hội để hạn chế tiếp nhận các thông tin tiêu cực hàng ngày qua tin tức, báo chí, bạn bè. Những lúc như thế tôi cần có thời gian được một mình, không để ai làm phiền. Tôi cũng chọn rời xa những người luôn mang trong mình năng lượng tiêu cực như thích soi mói, sân si, hơn thua, xấu tính, thích lợi dụng lòng tốt của người khác… Tôi sẽ âm thầm chọn rời xa họ vì nếu xung quanh bạn là những người như thế thì những suy nghĩ độc hại của họ sẽ ít nhiều làm ảnh hưởng đến các năng lượng tích cực của bạn.

Cũng có một câu nói mà tôi nghĩ nó phù hợp trong trường hợp này đó là:

Khi nào bạn cảm thấy mình bất hạnh, hãy vào bệnh viện để thấy bạn may mắn hơn nhiều người khác bao nhiêu.

(unknown)

Nhiều khi chúng ta bị bế tắc trong cuộc sống ở một thời điểm nào đó, nhưng nếu nhìn nhận vấn đề ở một góc nhìn rộng hơn, tích cực hơn thì ta sẽ thấy mình còn quá may mắn so với nhiều người ngoài kia. Phần lớn hạnh phúc hay bất hạnh phụ thuộc nhiều vào cách nhìn nhận vấn đề của bạn, chứ nó không nằm ở hoàn cảnh. Điều tôi muốn nói ở đây là suy nghĩ tích cực có sức mạnh kinh khủng trong việc quyết định cách hành động của bạn để có thể vượt qua vấn đề.

Vượt qua sự chênh vênh

Tôi có không ít những người bạn đủ thân. Họ hay tâm sự với tôi về việc mất phương hướng, về sự chênh vênh của họ trong khi mãi loay hoay tìm câu trả lời cho câu hỏi: Tôi là ai? Thỉnh thoảng tôi thấy mình cũng như thế. Tôi thường rất ghét cái thời khắc phải đứng giữa ngã ba đường, vì những lúc như thế cuộc đời thường bắt tôi phải lựa chọn hướng kế tiếp để đi. Tôi rất ghét phải đưa ra sự lựa chọn nhưng cuộc sống luôn là những sự lựa chọn. Nó luôn nhiều hơn một sự lựa chọn.

Một trong những câu hỏi khó khăn nhất mà tôi tin mỗi người cần phải trả lời trong cuộc sống của mình đó là What’s next? (Kế tiếp sẽ là gì đây?) Đó luôn là câu hỏi khó khăn nhất, hay ít ra là đối với tôi. Không có quá nhiều người đủ may mắn để hiểu được họ là ai? Họ thật sự muốn làm gì, đam mê điều gì, nên làm điều gì tiếp theo và sẽ chọn đi theo con đường nào trong suốt phần đời còn lại. Đa phần mọi người, trong đó có tôi, ít nhiều lần loay hoay với những sự lựa chọn của mình về tương lai. Chúng ta thường hay hỏi bản thân: Mình là ai? Mình muốn làm điều gì? Mình có thể làm điều gì? Giá trị của mình ở đâu? Nhưng để có thể tìm được câu trả lời cho những câu hỏi đó có khi ta cần mất cả một đời.

Khi nào bạn cảm thấy mất phương hướng và chênh vênh, hãy tìm lại với những ngọn lửa đam mê từ bên trong của bạn. Tìm lại với những điều mà bạn thật sự hứng thú để làm. Điều này sẽ giúp bạn kết nối lại với bên trong mình gần hơn và nó cũng giúp bạn lấy lại trạng thái cân bằng trong tâm hồn. Hãy thử nghĩ lại xem đã bao lâu rồi bạn đã quên mất một sở thích mà bạn đã từng có trong quá khứ? Như thể lần cuối cùng bạn viết một lá thư tay cho một người nào đó là khi nào? Đã bao lâu rồi bạn không còn ngồi xuống để vẽ lên những bức tranh đầy màu sắc về cuộc sống như trước kia? Đã bao lâu rồi bạn không cầm cây đàn guitar trên tay để tạo nên thứ âm thanh tươi vui đầy hào hứng như cái lúc mới bắt đầu học đàn? Có bao giờ bạn tự hỏi chúng ta đã bỏ quên những điều đó rốt cuộc là vì điều gì???

Người ta thường cảm thấy chênh vênh khi một ngày họ chợt nhận ra rằng đã tự bao giờ họ đã bỏ quên quá lâu những gì mà họ đam mê và thật sự muốn làm. Đã tự bao giờ họ đánh mất bản thân vì sống quá nhiều cho người khác. Có phải khoảnh khắc mà bạn cảm thấy chênh vênh nhất cũng là lúc bạn nhận ra bạn không còn là chính bạn như bạn đã từng? Vậy thì hãy tìm lại với chính mình bằng sự kết nối từ bên trong. Chúng ta, sẽ không bao giờ là quá muộn để có thể yêu bản thân mình thêm một lần nữa.

Vượt qua sự chia ly

Tôi luôn chuẩn bị tinh thần cho một cuộc chia tay trong đời. Có thể đó là chia tay anh người yêu, chia tay một người thân hay chia tay một người bạn. Điều này xuất phát từ một sự thật là không ai sẽ bên bạn mãi mãi. Rồi sẽ có lúc họ sẽ rời xa bạn bằng cách này hay cách khác. Luôn luôn có sự chuẩn bị tinh thần cho một cuộc chia ly sẽ làm bạn cảm thấy bớt đau đớn hơn nếu điều đó trở thành sự thật. Tôi sớm rút ra được điều này sau khi tôi chia tay mối tình đầu thời học đại học của mình. Lúc đó tôi bị tổn thương ghê gớm với những nỗi đau cứ nhói trong lòng. Tôi của lúc đó chưa sẵn sàng cho một cuộc chia tay. Bạn sẽ hiểu cảm nhận này của tôi khi bạn thật sự yêu một ai đó. Lúc đó tôi còn quá ít kinh nghiệm sống và chưa trải đời nhiều nên sự tổn thương đó kéo dài một khoảng thời gian lâu sau đó tôi mới có thể nguôi ngoai được. Mọi thứ đã sẽ khác hơn rất nhiều nếu tôi có sự chuẩn bị tâm lý từ trước. Đó cũng là lần đầu tiên tôi chiêm nghiệm ra một điều rằng gia đình là thứ tồn tại quan trọng nhất với mình.

Chấp nhận sự thật cũng là cách giúp bạn dễ vượt qua sự mất mát hơn. Nếu bạn từng tham dự đám tang của một ai đó, bạn sẽ thấy trong số những người thân của họ có những người khóc lóc nức nở, kêu la thảm thiết, có người lại trầm ngâm u buồn, người thì như không có cảm xúc trước một sự chia ly. Mỗi người khác nhau sẽ có cách thể hiện cảm xúc khác nhau. Chỉ vì họ không khóc lóc gào thét, không có nghĩa rằng họ không biết đau lòng trước sự mất mát. Chỉ vì bạn chưa từng thấy một điều gì đó, không có nghĩa rằng nó chưa hề tồn tại. Chỉ là họ chọn chấp nhận sự thật nên cái đau đớn đó ít nhiều sẽ dịu đi đôi phần. Nếu bạn có sự chuẩn bị tinh thần trong mọi tình huống và chọn chấp nhận sự thật thì bạn sẽ bớt đau lòng hơn rất nhiều nếu điều đó xảy ra.

Cũng có một lời khuyên mà tôi luôn thấy SAI, RẤT SAI mà mọi người hay dành cho nhau khi một ai đó vừa chịu sự mất mát vì chia ly, đó là Đừng khóc nữa! Đừng buồn nữa! Mà đáng lẽ ra họ phải nói rằng Bạn hãy khóc đi! Bạn hãy buồn đi! Người ta chỉ có thể vượt qua được nỗi đau hay sự mất mát khi được trút ra hết những xúc cảm thật nhất trong lòng mình thay vì phải cố dồn nén nó lại bên trong. Tôi thường hay nói với những người bạn của tôi rằng, OK, hôm nay bạn hãy buồn đi, hãy khóc đi vì bạn có quyền được buồn, được khóc. Bạn nên làm như thế. Nhưng chỉ nốt hôm nay thôi nha, ngày mai hãy cố gắng sống mạnh mẽ lên.

Chắc rằng có quá nhiều điều chúng ta cần phải vượt qua trong cuộc sống này. Bạn sẽ có thể vượt qua những nỗi đau, những bế tắc, những chênh vênh trong cuộc đời theo cách riêng của mình. Nhưng tôi mong bạn sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn hay một mình để vượt qua nó. Khi viết đến những dòng này tôi cũng đã phần nào vượt qua được những bế tắc trong lòng, đã có thể bỏ lại phía sau những suy nghĩ tiêu cực mà tiếp tục chiến đấu. Tôi mong rằng bạn luôn bình an. Tôi mong bạn sẽ không phải giống như tôi bây giờ…

Thuynhoi Tran

30.11.2021

(Bạn có thể nghe phiên bản podcast của bài viết này tại đây)

About The Author

Thuy Tran

I am a legal researcher, an interpreter in the UK and the author of Thuynhoi Tran’s Blog. I created this Blog to share my own lessons about life and self improvement.